Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Khắc Nguyệt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Khắc Nguyệt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

VÀI KỶ NIỆM VỚI THÀY PHẠM MẠNH HÙNG



8- Cánh chim không mỏi

Mặc dù là người không được khỏe mạnh về thể chất song thày Hùng là người thích đi du lịch, thích ngao du đây đó. Cái ý thích đó càng có dịp được thực hiện sau khi thày nghỉ hưu. Khi thì đi theo “tuor”, khi thì tự đi theo kiểu “bụi”… cho đến nay có thể nói thày đã đặt chân đến khắp các vùng miền, các địa danh nổi tiếng… của đất nước ta. Mỗi chuyến đi về thày đều có những câu chuyện rất thú vị và những nhận xét khá tinh tế về miền đất đó. Trong vụ này thì VDN cũng là người giúp đỡ thày được nhiều nhất.

Chả là hồi thày mới làm được ngôi nhà 4 tầng ở chỗ  bây giờ thì phố Nhân Hòa còn vắng vẻ và an ninh chưa được tốt lắm. Vì vậy, nếu muốn đi cả nhà thì rất lo lắng về nhà cửa ở nhà. Hồi đó VDN chưa đưa vợ con lên Hà Nội nên còn khá “son rỗi” nên tình nguyện trông nhà cho thày. Chuyến ấy thày cùng gia đình đi hơn 1 tuần mới về. Về đến nhà mọi người sửng sốt vì thấy nhà còn sạch sẽ, gọn gàng hơn khi đi. Còn trò Nghi thì thật thà báo cáo: “Trong vòng 1 tuần qua em có gọi 3 cuộc điện thoại từ điện thoại bàn”. Chuyện này thày cô còn nhắc mãi và càng thêm tin tưởng, yêu quý mấy đứa học trò nhà quê thật thà, chất phác.



Khi đã lên làm “to” rồi VDN còn tạo điều kiện cho thày đi chơi 2 chuyến rất thuận lợi. Chả là các trung, lữ đoàn Thông tin của Binh chủng TTLL đóng rải rác ở nhiều nơi, đơn vị nào cũng có nhà khách cả. Đến thời gần đây thì các nhà khách quân đội cũng không kém  nhà nghỉ khách sạn (tất nhiên là loại ít sao) bên ngoài bao nhiêu. Cũng ti, vi, điều hòa nhiệt độ… đày đủ. Còn việc phục vụ, ăn uống có khi lại còn hơn- kể cả về chất lượng và vệ sinh. Thế là khi thày tỏ ý muốn đi du lịch đến vùng đó VDN liền gọi điện cho đơn vị thuộc quyền và anh em người ta đều vui mừng được đón thày đến thăm đơn vị. Cũng có tốn kém gì lắm đâu, cũng như một chú nào đó có người nhà đến chơi thôi mà. Ở đó rồi, thày muốn đi thăm thú nơi đâu thì các em cũng sẵn sàng cho xe đưa đón và cho người hướng dẫn. Nói chung là rất tiện lợi và cả tiết kiệm nữa. Nhưng thày cũng chỉ đi được 2 lần trong điều kiện đó rồi thôi vì sau khi phẫu thuật cắt mật thì sức khỏe thày xuống nhanh quá và cái thú phiêu du cũng đành ngậm ngùi gác lại.

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

VÀI KỶ NIỆM VỚI THÀY PHẠM MẠNH HÙNG



7- Ngày đầu tiên của Thiên niên kỷ mới.

Thời gian là một dòng chảy không ngừng nghỉ song có những thời khắc mà ai cũng muốn được trải qua, được nhớ mãi- như thời điểm chuyển giao Thiên niên kỷ chẳng hạn. Cũng có người nhận xét thế hệ thày trò chúng ta thật hạnh phúc bởi được chứng kiến sự kiện này. Những người duy lý thì bảo: “Có gì đâu, ngày nào chẳng như ngày nào!”. Ấy thế nhưng nói thật lòng thì ai cũng thấy có một cái gì đó háo hức. Và bọn tôi cũng không ngoại lệ.

Không chỉ vậy, dạo đó còn râm ran về sự cố Y2K- tức là sự cố về IT có thể làm đảo lộn hoạt động của cả thế giới v.v.. nên niềm háo hức càng tăng lên vì còn pha chút tò mò, bí hiểm nữa. Vậy là mấy thằng chúng tôi hẹn nhau sẽ đi uống rượu ngày hôm đó xem có gì khác không. Tất nhiên, trong kế hoạch phải có thày Hùng vì về IT thì thày cũng là bậc thày của bọn tôi.

Thật không may cho chúng tôi là khi gặp nhau và cụng đôi ba ly rồi mới thấy thày Hùng gọi đến báo là bị mệt, không ra quán được mà nhà đi vắng hết. Nghĩ cũng thương thày, ngày trọng đại thế này mà phải nằm khan một mình ở nhà thì buồn quá nên chúng tôi quyết định tạm dừng và sẽ đến nhà thày- may mà mới chỉ uống bia chứ chưa gọi món.

Thày Hùng khá bất ngờ và thật sự vui mừng khi thấy cả hội bọn tôi xuất hiện. Hôm ấy không biết gia đình có việc gì mà thày ở nhà một mình thật. Bây giờ được cả một lũ học trò đến thì còn gì bằng. Tất cả mọi vấn đề bảo đảm được giải quyết rất nhanh. Ngay trước cửa nhà thày Hùng có cô hàng giò chả rất thích anh chàng Mơ nên hắn chỉ đảo qua một tý đã thấy bưng lên đủ cả giò, chả, nem chua, nem Phùng… Còn rượu thì thày Hùng bảo: “Nhà tớ có rất nhiều, các cậu cứ uống thoải mái”. Và để cho thật thoải mái, tất cả các thứ được khuân lên tầng 4- không gian riêng của thày. Thế là thày trò cùng cụng ly mừng đón Thiên niên kỷ mới và chuyện trò sôi nổi. Hồi đó, chúng tôi mới nối lại được liên lạc với vợ chồng thày Thịnh, cô Tú. Thế là thày bảo: “Vui quá! Hay gọi cho ông Thịnh xem sao?”. Tôi rút máy thực thi thì thày Thịnh hứa sẽ đến ngay và chỉ khoảng 30 phút sau là thày có mặt.


Công nhận nhà thày Hùng ngâm rất nhiều loại rượu. Chúng tôi cứ thử từng loại một, sau rồi cứ uống tỳ tỳ mà chẳng thấy ai say. Thày Thịnh cũng uống thật lực. Đến lúc đó, thằng Mơ mới nghĩ ra một cái trò có lẽ cũng hay: hắn cởi ngay cái áo sơ mi trắng đang mặc ra và chìa ra trước mặt hai thày: “Thày cho em xin chữ ký!”. Phải mất mấy giây ngỡ ngàng rồi hai thày mới hiểu ra ý định của cậu học trò và hạ bút ký. Tiếp đó là chúng tôi. Tất cả lần lượt ký tên vào cái áo của Mơ. Cho đến giờ, hắn vẫn giữ gìn cái áo đó cẩn thận như một báu vật của cuộc đời.

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

VÀI KỶ NIỆM VỚI THÀY PHẠM MẠNH HÙNG



6- Bị trở thành người không đáng tin


Gần gũi như thế, thông cảm như thế… nhưng có một lần hết sức bất ngờ thày lại bị trở thành một người không đáng tin. Thực ra chuyện cũng chẳng có gì lớn. Đó chỉ là câu bột phát của một người trong cơn nóng giận mà thôi.


Chuyện là năm ấy chúng tôi tổ chức Hội khóa kỷ niệm 30 năm tốt nghiệp. Để tạo điều kiện cho cho mấy bạn ở xa không về dự được, được vui cùng, chúng tôi có tổ chức quay vi- deo ngày vui đó. Ngoài máy quay do BTC bố trí thì NĐB có cầm theo một máy quay nữa. Năm đó, phía Nam có Nguyễn Thành Công và Nguyễn Xuân Thảo ra dự. Sau hội khóa, Công  ở lại quê mấy ngày, còn Thảo lên Hà Nội chơi vài hôm rồi sẽ vào trước. Lâu mới gặp lại nhau, VDN có mời Thảo đến nhà ăn cơm. Còn NĐB cũng sang thêm một băng và kỷ niệm luôn Thảo cuốn băng đó cho nóng hổi vì nếu đợi đĩa của BTC làm thì sẽ hơi lâu.


Dạo đó, VDN cũng mới hoàn thành ngôi nhà riêng của mình và đã đón vợ lên. Vì còn nhiều công việc chưa ổn định nên năm đó N.- vợ VDN không về dự được nên tôi có sáng kiến : “chiếu cái băng vi- deo cho N. và mấy bà vợ không về dự được xem!”. Và rồi chính tôi phải đi mượn đầu vi- deo của nhà Cảnh mang sang đó chiếu.

Mặc dù không phải tay máy chuyên nghiệp như NVM song nói cho công bằng là cuốn băng của NĐB quay rất đẹp và cũng rất tình cảm. B. chú ý đặc tả cảnh thày trò, bạn bè hàn huyên với nhau hơn là những diến biến trong hội trường nên  hình ảnh rất sinh động và hấp dẫn, làm cho mấy bà không được về cứ xuýt xoa vì tiếc. Còn chúng tôi thì phấn khích và chạm cốc rất hăng.


Song đúng vào lúc vui vẻ nhất thì có tiếng của N. gần như gầm lên: “Cái gì thế kia?”. Mọi người vội bỏ bát đũa nhìn lên màn hình. Không có gì đặc biệt. Chỉ là mấy bạn lớp C đang nói chuyện với nhau. Tuy nhiên, người đứng giữa là L.- người cũ của VDN. Còn VDN thì đang đứng sát đằng sau ra chiều âu yếm lắm. Thực ra, chuyện này quá là thường tình khi bạn bè cũ gặp nhau song có lẽ đối với N. thì không thể chấp nhận được. Thị càng cao giọng chì chiết: “Trời đất ơi! Tưởng các ông hội khóa, hội lớp thế nào chứ lại về đàn đúm với nhau thế này à?”. Tay thị lại lăm lăm cái chai bia nữa chứ, có vẻ thị ta muốn tung một chưởng vào mặt cái ti- vi lắm. Tình hình quá căng và thực sự đã ra khỏi tầm kiểm soát, VDN đành cầu viện đến thày Hùng và thanh minh: “Có chuyện gì đâu nào. Chúng tớ chỉ đứng nói chuyện thôi mà. Có thày Hùng làm chứng đây này”. Cứ tưởng lấy uy của thày ra để bảo đảm làm cho vợ sợ không ngờ thị lại gầm lên như một con sư tử đang say máu: “Thày Hùng cũng không tin được!”. Thế là bữa tiệc tan!


Sau này, thày Hùng cũng không để bụng gì đến chuyện ấy và  câu: “Thày Hùng cũng không thể tin được” thành câu nói vui để mấy thày trò trêu đùa nhau.

Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

VÀI KỶ NIỆM VỚI THÀY PHẠM MẠNH HÙNG



(Tiếp theo)
 
5- Về thăm lại đất Chí Linh

Từ khi gặp lại cánh chúng tôi thày tâm sự: “Mặc dù mình ở đất Chí Linh không nhiều nhưng những kỷ niệm ở đó thì rất sâu sắc vì nó là kỷ niệm đầu đời. Và nói thật trong tâm tư là rất muốn có lần quay lại đó”. Mong muốn của thày cũng là nguyện vọng của chúng tôi khi tổ chức Hội khóa năm ấy. Chúng tôi đã bố trí một chuyến xe để đưa tất cả các thày, cô ở Hà Nội về. Trên đường về thật là vui bởi có bao kỷ niệm ngày xưa- những ngày gian khó, thiếu thốn, hy sinh đồng cam cộng khổ với lũ học sinh nhà quê được hồi tưởng lại. Các thày cô đều như trẻ ra như được gặp lại tuổi trẻ của mình. Sau lần đó, thày Hùng còn về Chí Linh được vài lần nữa. Mỗi lần về, dù sức khỏe không được tốt song thày vẫn bố trí thời gian để đi thăm các danh thắng ở đây, đặc biệt là hôm lên đền thờ “Vạn thế sư biểu” Chu Văn An. Khi đó thày đã rất mệt, chúng tôi thì muốn đưa thày về ngay song thày kiên quyết không nghe.

 
Thày Hùng trên đường lên viếng mộ Chu Văn An

Còn nhớ lần đưa các thày cô về thăm Đồi Thông, thày Hùng cứ đứng lặng nhìn ngó 4 xung quanh với đôi mắt như có ngấn nước. Thày xúc động cũng phải thôi vì từ một cậu trai thành phố vừa mới ra trường đã được điều ngay về cái nơi khỉ ho, cò gáy thế này. Đường sá thì xa xôi. Điều kiện sinh hoạt thì khó khăn.  Ăn đói, mặc thiếu. Rồi ghẻ lở đày người nữa… Chắc thày và cả các thày cô khác đã từng đồng cam, cộng khổ những ngày ở mảnh đất này sẽ không thể nào quên được. Những kỷ niệm, lại là kỷ niệm đầu đời nữa thường sẽ in rất sâu đậm trong lòng mỗi người.

Không chỉ có kỷ niệm sâu sắc, thày Hùng còn dành cho Chí Linh một tình cảm rất trân trọng và độc đáo nữa. Nếu như thày Quỳnh văn hoa: “Chí Linh là mảnh đất thậm thiêng. Ở trên mảnh đất đó, tiếp xúc với những con người nơi đó người ta thấy mình cao quý hơn lên” thì thày Hùng rất nôm na: “Tôi chả biết thiêng hay không nhưng cứ ở đó là tôi không thể nghĩ xấu, làm xấu được”. Mà có lẽ thế thật!

(Còn nữa)

Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

VÀI KỶ NIỆM VỚI THÀY PHẠM MẠNH HÙNG



4- Gặp lại ở Hà Nội

Tháng 5 năm 1971 chúng tôi ra trường rồi đi tứ tán. Ngay sau đó thày cũng rời khỏi đất Chí Linh. Thày trò cũng chẳng có hẹn ước gì nhưng rồi chúng tôi vẫn tìm gặp được thày như một cái duyên Trời định.

Chả là quãng cuối những năm 80 nhóm HS khóa 68- 71 tại Hà Nội chúng tôi đã bắt liên lạc được với nhau và thỉnh thoảng gặp nhau. Lúc đó vấn đề tổ chức hội khóa đã được nêu ra và cũng đã manh nha ý định tìm và nối lại lên lạc với các thày cô mà trước hết với nhóm này thì là các thày cô ở Hà Nội. Mọi người lần lượt điểm lại tên các thày cô người Hà Nội đã từng công tác ở Chí Linh. Chúng tôi vẫn nhớ như in có thày Nghị dạy Sinh Vật, thày An dạy Toán- Lý được hơn 1 năm, thày Phạm Mạnh Hùng về thay thày An và cô Nga dạy Kỹ thuật NN. Khi nhắc đến thày Hùng thì Đặng Trung Kiên bảo: “Tao cũng mới gặp thày”. Té ra là con lớn nhà Kiên và con bé nhà thày cùng học một trường mầm non nên trong một lần đi đón con Kiên đã gặp được thày. Chúng tôi bắt Kiên phải hỏi cụ thể địa chỉ nhà thày. Hồi đó, thày còn ở khu tập thể Trường cán bộ QLGD dưới khu Giáp Bát. Khi bọn tôi xuống dưới đó chơi lại được thày cho biết có thày Quỳnh và cô Hạnh ở gần đó. Còn học sinh Chí Linh tại Hà Nội thì thày chỉ biết có mỗi cô bạn Chung Béo- người phố Thiên vì cũng ngẫu nhiên gặp nhau ở đâu đó mà thôi.

Từ bấy giờ trở đi thày trở nên cực kỳ gắn bó với chúng tôi. Không chỉ ngày “Đại hội 20.11” (ngày quy ước của HS khóa 68-71 Trường cấp 3 Chí Linh tại Hà nội gặp mặt và mời các thày cô) mà hầu như bất cứ sự kiện gì của cánh chúng tôi thày đều có mặt. Có khi chỉ là vài ba tên ngẫu nhiên gặp nhau ngồi uống bia hơi mà mời thày ra thày cũng ra. Cách đây vài năm thày cũng uống tạm được. Còn độ 5 năm trở lại đây có khi cả buổi thày chỉ hết có một cốc bia hơi nhưng thày vẫn có mặt. Chỉ cần như vậy là chúng tôi biết thày rất quý chúng tôi. Và ngược lại, chúng tôi cũng rất yêu quý và kính trọng thày. Ngoài ra, hình như bên vợ của Mơ cũng có họ hàng xa với thày thì phải nên tình cảm thày trò càng thêm gắn bó.

Trò Mạc Thị Thấy tặng hoa thày Hùng trong một dịp gặp mặt 20.11

Còn nhớ hôm tôi mới bắt liên lạc được với Nguyễn Đình Hội, khi nghe thấy tôi nói đã gặp được thày Hùng nó mừng rú lên bỏ dở bữa cơm bắt tôi đưa đến nhà thày ngay lập tức. Dọc đường nó dừng lại mua một lẵng hoa to để tặng thày. Tiếc là lúc đó hắn đang chuyếnh choáng nên vác lẵng hoa như vác bó củi làm rụng mất mấy bông. Không chỉ chúng tôi mà cả các bạn hữu của chúng tôi cũng quý thày như cánh bên cơ quan Nguyễn Văn Mơ, cơ quan Vũ Dương Nghi v.v… chúng cũng tự coi như học trò của thày.

 

Đăng Ký Học

Thông tin liên hệ

Hotline: 0916 955 085 – 093 2269 135

Địa chỉ:213 Cao Đạt,P1,Q5,TP HCM

Hình Ảnh